Sau tất cả, Scottie Scheffler vẫn là một con người chứ không phải siêu nhân
Đó là một trong những ngày mà mọi cú putt đều trượt mép lỗ, mọi pha tiếp cận đều rơi vào thế nằm tồi tệ nhất, khiến bảng điểm trở thành minh chứng cho sự tàn nhẫn ngẫu nhiên của golf. Dù thỉnh thoảng giả vờ ngơ ngác trước những cú putt hỏng, phần lớn cơn thịnh nộ vẫn nén trong lòng. Hơn nữa, Scheffler vẫn có cơ hội gỡ lại, chỉ cách green hố 14 khoảng 80 yard với cây wedge trên tay. Cú đáp trông có vẻ ổn, khiến khán giả rì rầm tán thưởng khi thấy tay golf số 1 thế giới dần lấy lại phong độ. Nhưng hóa ra bóng xoáy liên tục, như bị bàn tay vô hình kéo khỏi miệng hố, rồi dừng cách lỗ tới 40 feet.
Đó là lúc bản năng nguyên thủy bùng nổ. Cây wedge của Scheffler trở thành nạn nhân cho cơn giận dồn nén khi anh đập nó xuống nền cỏ Pennsylvania. Cú đập khiến đất cỏ bắn tung tóe, đánh dấu sự bực bội của buổi chiều bằng một dấu chấm than vang vọng giữa hàng khán giả đột nhiên im bặt.
Các trang web AI tổng hợp tin tức golf - những kẻ ăn mày cảm xúc chuyên kiếm ăn từ nỗi đau và scandal - nhanh chóng chộp lấy khoảnh khắc này với sự hả hê thuật toán. Một trang thậm chí gán mác "du côn" cho Scheffler trong tiêu đề giật gân, cách gọi hẳn bắt nguồn từ dữ liệu Google bị bóp méo về vụ bắt giữ ở Valhalla năm ngoái. Nhưng những cỗ máy, trong phân tích lạnh lùng, đã bỏ qua điều mà bất kỳ ai cũng hiểu bằng bản năng: Đôi khi, khi vũ trụ dồn bạn vào đường cùng và mọi quả bóng phản bội cả vật lý lẫn công bằng, bạn buộc phải xả rage.
Cú đập gậy không phải khiếm khuyết nhân cách hay vấn đề về đạo đức, đó là phản ứng chân thật nhất của một người đã vượt quá giới hạn kiên nhẫn, một lời thừa nhận rằng ngay cả tay golf giỏi nhất cũng chỉ là con người với những khiếm khuyết đẹp đẽ. Chúng tôi không cổ súy hành động phá hoại sân hay làm hỏng trải nghiệm của người khác. Nghi thức golf tồn tại vì lý do chính đáng, và việc giữ gìn sân cùng bầu không khí cho đồng nghiệp luôn cần được đề cao. Nhưng golf là môn thể thao tàn nhẫn hiếm có, đánh gục bạn với độ chính xác như một kẻ bắt nạt. Khác với các môn khác nơi bạn có thể phản kháng bằng nỗ lực hay lối chơi hung hãn, trong golf bạn không thể đấu với sân chỉ biết nhặt nhạnh tàn tích lòng tự trọng và bước tiếp.
Điều này càng khắc nghiệt gấp bội ở U.S. Open giải đấu không chỉ chấp nhận mà còn tôn vinh sự tra tấn như một phần bản sắc. Đây là giải vô địch quốc gia tự hào một cách lệch lạc về việc đè bẹp tinh thần lẫn điểm số, nơi sân bố trí để không chỉ thử thách kỹ năng mà còn phá hủy sự tự tin. USGA không chỉ muốn trao vương miện - họ muốn tạo ra một kẻ sống sót, người có thể chịu đựng cuộc chiến tâm lý được dàn dựng kỹ lưỡng. Khán giả không chỉ mong đợi sự tàn bạo này; họ thực sự thất vọng nếu giải đấu không đáp ứng danh tiếng khát máu. Khi điều kiện trở nên dễ dãi, khi các golfer bắt đầu đạt điểm thấp, có một cảm giác rõ ràng rằng giải đấu đã không đáp ứng được tiêu chuẩn tàn nhẫn vốn có. Đó là phần giao kèo ngầm mà mọi người chấp nhận.
Nhưng sự đàn áp có hệ thống đó để lại hậu quả tâm lý lẫn cảm xúc, tạo ra áp lực như hơi nước trong ấm đun cho tới khi phải xả van. Mong đợi các VĐV chịu đựng mà không giải tỏa là không hiểu bản chất thể thao cạnh tranh hay tâm lý con người. VĐV chuyên nghiệp không phải cỗ máy được lập trình để xử lý thất vọng - họ là những cá nhân cạnh tranh khốc liệt, dành cả đời theo đuổi sự hoàn hảo trong một môn đảm bảo thất bại từng khúc cua. Ngay cả Ludvig Aberg - người Thụy Điển trầm lặng với cảm xúc lạnh như mùa đông Bắc Âu, luôn đón nhận những khoảnh khắc tàn nhẫn nhất bằng vẻ mặt như khi gọi cà phê - cũng dường như nứt gãy dưới áp lực tích tụ hôm thứ Năm. Hoặc có lẽ anh chỉ đang nheo mắt dưới nắng gắt.
Với phần còn lại trong chúng ta - những kẻ phàm phơi bày cảm xúc và coi mỗi cú putt hỏng như sự phản bội, sự phẫn nộ dồn nén ấy phải tìm lối thoát. Việc kìm nén như thuốc nổ tâm lý thường phá hoại hơn bất kỳ cơn bùng nổ nhất thời nào. Đôi khi cách lành mạnh và chân thật nhất là xả hết trong khoảnh khắc giải tỏa, để van áp lực mở ra trước khi nó đầu độc phần còn lại của vòng đấu.
Sự bùng nổ cảm xúc này là chủ đề lặp lại với Scheffler, dù chỉ thực sự thu hút truyền thông khi anh lên đỉnh cao sự nghiệp năm nay. Cú đập túi gậy kịch tính ở Phoenix và ném gậy kiểu rìu chiến ở Hilton Head trở thành trend, nhưng thực tế Scheffler luôn sục sôi sau vẻ ngoài điềm tĩnh - chỉ là mọi người không để ý khi anh leo hạng thay vì thống trị. Anh là một tay golf cạnh tranh khốc liệt, có lẽ là VĐV khát khao nhất làng golf hiện nay, và ngọn lửa nội tâm đưa anh tới đỉnh cao cũng sẽ bộc lộ theo những cách không mong muốn. Đó là thanh kiếm hai lưỡi của thể thao đỉnh cao: tâm lý giúp thể hiện siêu phàm cũng tạo ra những khoảnh khắc bùng nổ khi thành tích không đạt tiêu chuẩn bất khả thi. Bạn không thể chia ngăn cường độ ấy, không thể bật nó cho những cú đánh đẹp rồi tắt đi khi mọi thứ đi sai hướng.
Fan thường phàn nàn rằng các VĐV chuyên nghiệp thiếu đầu tư cảm xúc thực sự vào kết quả, rằng những khoản tiền và hợp đồng đã khiến môn thể thao mất đi tính cạnh tranh. Nhưng những lần bùng nổ định kỳ này chính là bằng chứng chân thực nhất rằng họ quan tâm sâu sắc - không chỉ đến điểm số hay bảng xếp hạng, mà còn đến nghề nghiệp, đến cuộc theo đuổi trong một trò chơi vốn dĩ không hoàn hảo. Khi Scheffler đập gậy hay gào lên trong phẫn nộ, anh không hề ăn vạ; anh đang bộc lộ đam mê thuần túy phân biệt nhà vô địch với những tay golf chỉ có tài năng, sự đầu tư cảm xúc khiến chiến thắng có ý nghĩa và thất bại thực sự đau đớn.
Không chỉ đập gậy mới giải tỏa được. Một tiếng chửi thề đúng lúc với sự pha trộn giữa ghê tởm và cam chịu có thể mang lại cảm giác thanh tẩy. Bẻ gậy sau khi nó phản bội quá nhiều lần có thể mang lại cảm giác gần như tâm linh, một nghi thức hiến tế vừa là trừng phạt vừa là lời cầu nguyện. Shane Lowry đá vào micrô hôm thứ Năm bởi đơn giản: Tại sao thiết bị ghi lại nỗi đau của chúng ta lại không phải chịu chung? Những khoảnh khắc nhân tính mất kiểm soát này nhắc nhở rằng ngay ở đỉnh cao thể thao chuyên nghiệp, mối quan hệ giữa golfer và golf vẫn là một mớ hỗn độn vừa đủ kiểm soát.
Điều hấp dẫn hơn cả những cơn bùng nổ là sự ám ảnh của chúng ta khi chứng kiến và mổ xẻ chúng, cách những khoảnh khắc yếu đuối này lập tức trở thành nội dung. Có lẽ vì chúng đại diện cho khoảnh khắc hiếm hoi VĐV đỉnh cao trông y hệt chúng ta - những chiến binh cuối tuần - vứt bỏ lớp vỏ chuyên nghiệp để lộ ra cùng nỗi phẫn uất mỗi khi đứng trước cú putt 3 feet. Họ cảm nhận điều ta cảm nhận trong những giây phút điên rồ ấy - cảm giác áp đảo rằng có những thế lực cao hơn đang chống lại ta. Khi Jon Rahm buông một tràng chửi thề vì không hiểu sao cú putt đọc line hoàn hảo lại trượt mép, ta gật đầu đồng cảm ở nhà, bởi ta đã độc thoại y hệt như vậy nhiều lần.
Có lẽ sự hấp dẫn nằm ở nét hài hước khi thấy những VĐV siêu tài bị quả bóng trắng bé nhỏ biến thành trẻ con. Tyrrell Hatton thuộc top 15 tay đánh bóng hay nhất hành tinh, nhưng khi anh buông lời phàn nàn về điều kiện sân hay ném gậy lên trời sau cú đánh hỏng, ta được nhắc nhở rằng ngay cả những bậc thầy golf đôi khi cũng không thể trưởng thành.
Hoặc có lẽ vì những cơn bùng nổ này là thứ gần nhất với va chạm thể chất trong môn thể thao vốn thanh lịch này, ngoại trừ những cuộc đối đầu ở bãi đỗ xe Ryder Cup. Dù tự coi mình là xã hội tinh hoa văn minh, ta vẫn mang khát máu của khán giả đấu trường La Mã, thầm mong chờ một màn đấu súng.
Hay có lẽ những khoảnh khắc này cộng hưởng vì chúng là sự phản kháng tối thượng trước các vị thần golf. Ta có thể buộc phải chấp nhận số phận tàn nhẫn mà trò chơi áp đặt, nhưng không có nghĩa phải chịu đựng trong im lặng đầy phẩm giá.
Tất cả đều để nói rằng những gì Scheffler làm - và sẽ tiếp tục làm khi golf đẩy anh vượt giới hạn - không hề mang tính du côn hay phi thể thao. Đó chính xác là cách một golfer nên hành xử, bởi dù mỗi người có điểm giới hạn riêng, đôi khi ta cần thu nhặt những mảnh vỡ tinh thần và ghép lại thành thứ giống như sự điềm tĩnh. Ta không thể bắt đầu quá trình tái thiết đó cho đến khi đã đủ đau khổ trước bất công mới nhất, cho đến khi vượt qua cơn giận và chấp nhận rằng nỗi đau này chỉ là sự chuẩn bị cho nỗi đau tiếp theo đang chờ đợi quanh góc.
GolfEdit.com
Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận.