Steve Stricker chia sẻ 5 lý do khiến đội tuyển Mỹ thua tại Ryder Cup
Khi bị thua người đầu tiên được nhắc đến đó chính là đội trưởng Zach Johnson. Người được PGA of America tín nhiệm và giao cho vị trí cao nhất của tuyển Ryder Cup Mỹ năm nay. Thế nhưng việc để thua trước châu Âu có vẻ như tuyển Mỹ phần nào cũng đã dự đoán được trước mặt dù họ cũng đã có một vài liệu pháp tinh thần. Nhưng trước một chủ nhà già giơ, khôn ngoan, một lần nữa tuyển Mỹ bị gục ngã tại đất châu Âu.
Bên cạnh đội trưởng Zach Johnson là phó tướng mạnh từng giúp tuyển Mỹ có nhiều thành công ở Ryder Cup, và phó đội Steve Stricker đã chia sẻ 5 lý do dẫn đến thất bại của họ.
1. Sự quen thuộc của tuyển Châu Âu với địa điểm đăng cai Marco Simone
Marco Simone, trong ba năm qua, đã đăng cai tổ chức Giải Ý mở rộng của DP World Tour, điều đó có nghĩa là một số tay golf châu Âu không chỉ thường xuyên thi đấu trên sân này mà còn chơi rất tốt. Nicolai Hojgaard vô địch Giải Ý mở rộng vào năm 2021, cùng năm đó Tommy Fleetwood về thứ hai. Một năm sau, Robert MacIntyre giành chiến thắng và Matt Fitzpatrick về đích ở vị trí á quân. Năm nay, Nicolai Hojgaard về tiếp thứ 5.
Các thành viên đội châu Âu và Mỹ đều thực hiện các chuyến đi thực địa khảo sát tới Marco Simone trong những tuần trước Ryder Cup, nhưng chỉ có đội châu Âu mang theo caddie của họ.
“Caddies là một phần quan trọng và họ phải đánh giá sân golf như chúng tôi để giúp trao đổi cũng như phối hợp với nhau" Tommy Fleetwood nói trước khi các trận đấu diễn ra. Anh ấy nói thêm: “Thật tuyệt khi được trở thành thành viên của một nhóm và gắn kết cả nhóm lại với nhau. Ryder Cup rất đặc biệt và tôi nghĩ bạn đã bắt đầu có được trải nghiệm đó sớm hơn một hoặc hai tuần".
Tuyển châu Âu đã có sự tập luyện tốt ở Marco Simone. Ảnh: GettyImages
Steve Stricker nói: “Tuyển châu Âu có cơ hội chơi sân đó vài lần trước khi chúng tôi chơi. Tôi nghĩ đó là một trong những lợi thế của họ và là thách thức lớn nhất của chúng tôi. Zach đã cố gắng mời các thành viên đến đó tham gia một vòng luyện tập, và chúng tôi đã làm như vậy. Điều đó đã giúp ích. Nhưng than ôi, điều đó là không đủ”
2. Rối loạn giấc ngủ
Jet Lag hay còn gọi là hiện tượng rối loạn giấc ngủ do thay đổi múi giờ.
Tuyển Mỹ đã có một chuyến bay thuê đặc quyền bay thẳng đến Rome vào thứ Hai, bốn ngày trước khi các trận đấu chính thức bắt đầu. Đó có phải là thời gian đủ để rũ bỏ sự chênh lệch múi giờ và bắt đầu cảm thấy cơ thể trở lại trọn vẹn theo nhịp sinh lý? Steve Stricker không chắc lắm.
“Tôi tuyển Mỹ vẫn cần đến đó sớm hơn một vài ngày để có thể hạn chế jet lag. Tôi nghĩ sẽ mất nhiều thời gian để các thành viên thích nghi với múi thời gian mới.”
Tuy nhiên nhìn vào trạng thái thi đấu của các cặp đôi Mỹ, bản thân đội trưởng Zach Johnson đã nói về các vấn đề sức khoẻ của các thành viên.
Collin Morikawa và Rickie Fowler trong vòng đấu tập trước thềm Ryder Cup. Ảnh: GettyImages
“Một số thành viên đã ốm. Patrick Cantlay và Rickie đã không đi dự buổi dạ tiệc. Họ mặc vest đến khu Spanish Steps chụp ảnh rồi về nhà. Bác sĩ khuyên họ không đến vì cũng có thể khiến người khác bị lây bệnh." - Zach Johnson nói. Riêng Rickie Fowler đã đứng ngoài ngày thi đấu thứ 2 sau màn trình diễn cũng không tốt ở ngày thứ nhất.
3. Các thành viên nghỉ golf quá lâu sau Tour Championship
Dù thế nào thì nhìn thẳng vào các thành viên của tuyển Mỹ thì họ thiếu đi nhiều sự quyết liệt một phần do sự áp đảo của tuyển châu Âu. Người ta cảm giác không hề có sự phản kháng nào của nhà đương kim vô địch. Mặc dù Tour Championship đã kết thúc sau 1 tháng thì vấn đề thể lực không phải là điều lo ngại nhưng sự sắc bén, quyết liệt mà họ đã duy trì cả mùa đang thiếu. Thực tế 3/4 các thành viên không có được năng lượng tốt nhất ở Ryder Cup năm nay.
Stricker nói. “Mọi người đều khác nhau một chút, nhưng phần lớn các thành viên muốn thi đấu Ryder Cup ngay sau đó 1-2 tuần thôi thay vì 1 tháng để giữ mạch"
“Nếu bạn hỏi chúng tôi khi nào muốn thi đấu Ryder Cup so với lịch trình của mình, tôi nghĩ chúng tôi có thể sẽ nói, một tuần sau Tour Championship hoặc hai tuần thay vì năm tuần” chia sẻ của Jordan Spieth. Anh ấy nói thêm: “Một số thành viên được nghỉ nhiều tuần thì tin là sẽ chuẩn bị kỹ lưỡng và chơi tuyệt vời hơn nhưng điều đó sẽ không xảy ra. Nếu nó gần hơn với Giải vô địch Tour của chúng tôi và/hoặc thậm chí nếu muộn hơn 1-2 tuần thì điều đó sẽ giúp ích hơn”.
Jon Rahm và Tyrrell Hatton tại BMW PGA Championship, nơi cả 2 về top 3 và suýt chút nữa đăng quang vô địch. Ảnh: GettyImages
Trong khi đó, người châu Âu vẫn tiếp tục duy trì điều đó. Đầu tháng 9, Ludvig Aberg vô địch European Masters. Một tuần sau, Rory McIlroy và Shane Lowry thi đấu ở Irish Open. Một tuần sau đó, toàn bộ đội tuyển châu Âu thi đấu tại BMW Championship, tại Wentworth, với sáu người trong số họ lọt vào top 10 và chín người trong top 20.
Spieth tiếp tục: “Nếu bạn nhìn vào tuyển châu Âu chơi ở BMW PGA Championship, sự kiện Rolex Series thứ 4 trong mùa thì đủ hiểu tuyển của họ đạt phong độ tốt như thế nào trước khi bước vào Ryder Cup”. “Họ vừa chơi gôn rất giỏi và sau đó họ đã mang nguyên tinh thần phong độ đó vào giải Ryder Cup”
4. Tốc độ green chậm
Xem trên PGA Tour và DP World Tour thì chúng ta nhìn thấy sự khác biệt ở tốc độ green. Người Mỹ quen với bề mặt trơn trong khi người châu Âu thích gạt bóng lăn trên các bề mặt có độ bám dễ hơn. Có thể thấy tuyển Mỹ gạt thiếu lực hay sai line nhiều ở ngay ngày đấu đầu tiên và những ngày tiếp theo. Thậm chí họ chip bóng cũng không tự tin bởi green chậm ở Marco Simone. Trong khi tuyển châu Âu có hẳn chiến thuật chip bóng quanh green như thế nào và không ngần ngại thực hiện những cú đánh quyết liệt để mang về điểm số. Jon Rahm đã có 3 tình huống chip in trong ngày đầu tiên, gián tiếp mang về 1,5 điểm.
Xander Schauffele gạt hỏng ở những khoảng cách cực kỳ ngon ăn, gián tiếp khiến cục diện trận đấu bị thay đổi. Ảnh: GettyImages
Stricker nói: “Chúng tôi vật lộn với tốc độ green ở đây. Tốc độ có vẻ vào khoảng 9-10 gì đó. Chúng tôi luôn biết sân cỏ sẽ chạy chậm nhưng nhìn green lại luôn khiến bạn có cảm giác có những vùng cỏ thực sự rất nhanh và ngược lại. Tốc độ green không đều cũng là thách thức mà tuyển Mỹ gặp phải trước thiết lập kỹ thuật của đội chủ nhà".
5. Tuyển châu Âu chơi xuất sắc hơn
Nói gì thì nói, sự gắn kết của tuyển châu Âu nhìn rõ qua thể thức Foursomes và cả Fourball. Họ có những tên tuổi lớn như Rory McIlroy, Jon Rahm và Viktor Hovland - Big Three này đã làm tốt vai trò của ngôi sao cũng như là sự phối hợp với các thành viên nếu xét về trình độ hay đẳng cấp thì còn thua xa. Nhưng sự bù trừ, khích lệ thậm chí giúp thành viên đấu cặp của họ thăng hoa thì đó là một điều tán thưởng cho tuyển châu Âu.
Tommy Fleetwood là người mang về điểm số quyết định giúp tuyển châu Âu chiến thắng ở Ryder Cup 2023. Ảnh: GettyImages
Sự điềm đạm, thanh lịch nhưng đầy tinh tế của đội trưởng Luke Donald, người luôn bình tĩnh và tin vào lựa chọn của mình cũng giúp các thành viên chỉ tập trung chơi. Họ không có kiểu tôi phải chơi với ai như cách Patrick Cantlay và Xander Schauffele chỉ cặp với nhau. Ở đây tất cả chơi vì đội tuyển và vì chiến thuật của đội trưởng đội phó. Sự kết dính, bổ trợ bên cạnh với tài năng của các siêu sao, tuyển châu Âu đã chơi sắc bén hơn ở các tuyến dù đó là Ludvig Aberg xếp hạng 80 thế giới hay Rory McIlroy, Jon Rahm đang top 5 thế giới. Họ đều chơi như những chiến binh la mã cổ xưa.
GolfEdit.com
Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận.