Thứ 2, 16 Tháng 6 2025

“Golf là trò chơi bạn la mắng ầm ĩ, nhưng đánh 6 lại hay ghi là 5” - Paul Harvey 

Câu chuyện
GolfEdit GolfEdit
May 16, 2025, 9:00 am

PGA Championship 2025: Những 'Lọ Lem' đang tỏa sáng ở Quail Hollow

PGA Championship 2025: Những 'Lọ Lem' đang tỏa sáng ở Quail Hollow

Những diễn biến ngày thứ Năm tại Quail Hollow không phải ngoại lệ, mà là bằng chứng cho một khuôn mẫu đã định sẵn: Trái ngược với những gì bạn từng nghe, sân golf này có khả năng kỳ lạ trong việc biến những câu chuyện "Lọ Lem" thành hiện thực.

Trước giải PGA Championship 2025, một quan điểm phổ biến đã hình thành: Trong số 156 tay golf tham dự, chỉ một nhóm nhỏ xứng đáng được cân nhắc. Rory McIlroy được coi là ứng viên sáng giá nhờ 4 lần vô địch tại Quail Hollow, 3 chiến thắng mùa này và việc thoát khỏi áp lực từng đè nặng lên anh. Cùng với anh trên bảng tỷ lệ cược là Scottie Scheffler, chủ nhân 3 danh hiệu Player of Year liên tiếp và vừa cân bằng kỷ lục điểm số trên tour. Bryson DeChambeau, một trong bộ ba golfer hàng đầu thế giới năm qua, mang theo đà thắng từ LIV Golf đến một sân đấu được thiết kế cho lối chơi hùng mạnh của anh. Đương kim vô địch Xander Schauffele từng về nhì hai lần trước đó ở Quail, còn Justin Thomas, người thống trị nơi này năm 2017, đã lấy lại phong độ đỉnh cao. Jon Rahm, Ludvig Aberg và Collin Morikawa cũng được nhắc đến, nhưng theo lẽ thường, ngoài nhóm này, cuộc đua dường như đã an bài.

Tuy nhiên, golf hiếm khi diễn ra như dự đoán, nhất là khi tài năng ngày càng sâu rộng. Dù vậy, kỳ vọng vào màn trình diễn của các ngôi sao ở Charlotte nghe có vẻ hợp lý. Với cách bố trí và đặc tính của mình, Quail Hollow được coi là sân đấu một chiều, nhiều golfer thừa nhận chiến thuật duy nhất của họ là vung driver hết cỡ, điều chẳng khác gì "không có chiến thuật". Giải đấu này tưởng chừng sẽ tôn vinh sức mạnh thuần túy, thứ mà những cái tên hàng đầu sở hữu vượt trội. Hơn nữa, các major gần đây đã trở thành "sân chơi riêng" của những tên tuổi lớn. Kỷ nguyên của Y.E. Yang hay Ben Curtis giờ chỉ còn trong ký ức. 13 năm qua, chỉ 2 tay golf ngoài top 40 thế giới vô địch major, một trong số đó là chiến thắng kỳ diệu của Phil Mickelson ở Kiawah khi đã ngoài 50.

Thế nhưng, khi vòng đấu sáng thứ Năm kết thúc, bảng điểm đã phản bác lại niềm tin đó. Thay vào đó, nó bị chiếm lĩnh bởi những gương mặt xa lạ với giới tinh hoa golf, đặc biệt là Ryan Gerard, tay golf 25 tuổi, cựu sinh viên Đại học Bắc Carolina, chỉ năm thứ 2 trên tour và mới tham dự major thứ 3 trong đời với điểm số -5 sau vòng 1. Đến chiều tối, Cam Davis (hạng 68 thế giới) cũng bắt kịp Gerard ở mức -5. Rồi trong ánh hoàng hôn, Jhonattan Vegas (40 tuổi, thành tích major tốt nhất trước đây chỉ là T22) ghi 64 gậy (-7) để dẫn đầu ngày thi đấu đầu tiên.

Trên bảng điểm còn có Luke Donald (67 gậy, -4). Từng là số 1 thế giới, nhưng tuần này anh xếp hạng... 871. Bạn có biết ai đứng thứ 870 không? Tất nhiên là không, vì đó là điều vô nghĩa (có lẽ là một tay golf ở giải mini Scandinavian). Donald chỉ có 1 lần lọt top 10 PGA Tour trong 10 năm qua, và đây là lần thứ 5 anh tham dự major sau 9 năm vắng bóng. Lần cuối anh lọt top 10 tại một vòng major? Tận năm 2015. Sự hiện diện của anh ở đây chỉ nhờ truyền thống mời đặc cách các đội trưởng Ryder Cup của Hiệp hội PGA Mỹ.

Tiếp tục xuống dưới... Stephen Jaeger (67 gậy) dù có phong độ ổn định mùa này (hạng 28 về strokes gained, hạng 33 FedEx Cup) vẫn là một tay golf 35 tuổi với duy nhất 1 chức vô địch tour, tỷ lệ cược dành cho anh là 175/1. Ryo Hisatsune (68 gậy) mới chỉ năm thứ 2 trên tour. Alex Smalley (67 gậy) may mắn có vé tham dự nhờ việc Sahith Theegala rút lui vào phút chót. Alex Noren (68 gậy) vừa trải qua chấn thương gân kheo và cơ mông hồi tháng 1, giải đấu tuần trước ở Philadelphia là lần đầu anh thi đấu sau nửa năm. Ryan Fox (67 gậy) dù vừa thắng giải nhưng đó là sự kiện thay thế với chất lượng đối thủ thấp và anh phải thắng mới có mặt ở đây.

Phản ứng ban đầu có thể là ngỡ ngàng, nhưng câu hỏi sâu hơn là: Tại sao chúng ta lại mong đợi điều khác đi? Có người cho rằng golf đã "trễ hẹn" với một kịch bản underdog lên ngôi. Nhưng thực ra, đây chính là "thương hiệu" của Quail Hollow. Đúng là sân này từng chứng kiến những nhà vô địch lừng lẫy như Rory, JT hay Tiger Woods, nhưng hơn bất kỳ địa điểm nào trên PGA Tour, nó cũng thường xuyên tạo ra những tân binh bất ngờ.

Nơi đây từng chắp cánh cho Wyndham Clark, Max Homa và Anthony Kim. Hãy nhớ Derek Ernst năm 2013, anh vào giải với tư cách dự bị thứ 4, xếp ngoài top 1000 thế giới trước khi giành chiến thắng duy nhất sự nghiệp. J.B. Holmes hồi sinh sự nghiệp tưởng đã tàn tại đây năm 2014, kết thúc chuỗi 6 năm không thắng. Joey Sindelar cũng chấm dứt cơn khát danh hiệu kéo dài 14 năm trên chính những fairway này.

Lý do nằm ở thiết kế của Quail Hollow, nó thiếu đi sự tinh tế và đòi hỏi chiến thuật. Dù sức mạnh giúp ích, fairway lại rộng một cách hào phóng, và rough dù sau mưa lớn vẫn không quá khắc nghiệt. Giải đấu gần như biến thành cuộc thi kỹ năng short-game: Luke Donald đánh tệ off-tee và chỉ đưa bóng lên green đúng tiêu chuẩn 9 lần, nhưng vẫn ghi +5 strokes gained nhờ cây gậy putter thần kỳ.

Như Brooks Koepka từng nhận xét, hầu hết các major tự nhiên thu hẹp cuộc đua xuống còn khoảng 30 ứng viên nhờ độ khó của sân và áp lực tâm lý. Ở Quail Hollow, áp lực vẫn có, nhưng khi sân golf không tạo ra thách thức đủ lớn, sai lầm chỉ là tự bản thân các golfer mắc phải chứ không bị trừng phạt. Điều này không đảm bảo một underdog sẽ nâng cúp Wanamaker vào Chủ nhật, cũng không hạ bệ những ngôi sao hàng đầu. Nhưng lần đầu tiên sau nhiều năm, một "Lọ Lem" có con đường rõ ràng để làm nên lịch sử. Và lẽ ra chúng ta đã phải thấy trước điều này.

GolfEdit.com

10