Chiến thắng kịch tính của Tiger Woods tại PGA Championship 2000 vẫn mãi là huyền thoại sau 25 năm
Dù làn sóng tranh luận GOAT (người vĩ đại nhất mọi thời đại) của làng golf vẫn chia phe giữa Tiger Woods và Jack Nicklaus, nhưng khó có ai phủ nhận rằng việc Tiger Woods thống trị bốn major liên tiếp là thành tích vĩ đại nhất lịch sử. Trong khi màn áp đảo tại U.S. Open và Open Championship 2000 hay trận đấu căng thẳng với Phil Mickelson ở The Masters 2001 thường được nhắc đến, chính PGA Championship 2000 mới là nơi kịch tính lên đến đỉnh điểm. Bởi tại Valhalla Golf Club, Tiger Woods đã phải đối mặt với thử thách khốc liệt nhất – từ một đối thủ không tên. Nhưng tuần thi đấu điên rồ đó ở Louisville còn chứng kiến nhiều khoảnh khắc đáng nhớ khác (dù không có cảnh ẩu đả như năm 2024). Nhân dịp 25 năm sự kiện lịch sử này, hãy cùng ngược dòng quá khứ về giải đấu không thể nào quên.
"Bàn giao ngôi vương"
Hai ngày đầu, Tiger Woods thi đấu chung nhóm với Jack Nicklaus – người thiết kế sân Valhalla. Tiger vừa thắng áp đảo tại U.S. Open (cách biệt 15 gậy ở Pebble Beach) và Open Championship (8 gậy tại St. Andrews), trong khi Nicklaus đây là lần cuối ông tham dự PGA Championship. Thật là một cặp đôi hoàn hảo! PGA of America đã mang đến cho khán giả màn trình diễn đáng giá.
Tuy nhiên nhóm của Tiger và Nicklaus còn có Vijay Singh – nhà vô địch The Masters năm đó. Bức ảnh này có lẽ là một trong số ít khoảnh khắc Tiger và Vijay thoải mái bên nhau trên sân golf.
Vòng 1, Tiger ghi 66 gậy, dẫn trước Nicklaus và Singh tới 11 gậy và chia sẻ ngôi đầu với… đoán xem? Cho bạn 100 lần đoán cũng không ra đâu! Đó là Scott Dunlap – tay golf chưa từng vô địch PGA Tour. Dù giữ vị trí á quân sau 36 và 54 hố, Dunlap trượt dốc ở vòng cuối (75 gậy) và kết thúc ở T-9. Dù vậy, đây vẫn là thành tích major tốt nhất sự nghiệp của anh.
Đó là thời điểm, mà Tiger Woods đang có sự phục vụ của Steve Williams và Butch Harmon, sau này đều trở thành những huyền thoại. Họ từng là "đội hình bất bại", cùng nhau giành vô số danh hiệu… cho đến khi mọi chuyện thay đổi.
Dù không đánh hoàn hảo mọi cú phát hay ghi điểm mọi putt, Tiger vẫn dẫn đầu sau 36 hố nhờ phong độ ổn định. Cũng tại năm đó, Tiger từng thực hiện cú drop gây tranh cãi ở vòng 2. Liệu anh làm đúng luật? Có lẽ Janzen đang gọi điện hỏi về chuyện này…
Trong ngày thi đấu đó, Jack Nicklaus khiến khán giả Valhalla bùng nổ khi suýt hole out từ cú đánh thứ 3 hố 18. Tiếc thay, birdie cuối cùng không đủ giúp ông qua cut.
Giải Vô địch PGA năm 2000: Đỉnh cao trong sự nghiệp của Tiger Woods
Giải Vô địch PGA năm 2000 chính là dấu chấm cảm thán khép lại mùa giải xuất sắc nhất trong lịch sử golf. Sau khi giành chiến thắng áp đảo tại U.S. Open và The Open với cách biệt tổng cộng 23 gậy, Tiger Woods phải trải qua những hố phụ tại câu lạc bộ Valhalla để vượt qua Bob May, trở thành tay golf đầu tiên kể từ Denny Shute (1937) bảo vệ thành công cúp Wanamaker. Chàng trai trẻ khi ấy cũng ghi tên mình vào lịch sử cùng Ben Hogan với tư cách là những người duy nhất giành ba danh hiệu major chuyên nghiệp trong một mùa giải.
Hai mươi lăm năm sau, màn trình diễn ngoạn mục dưới bóng những tháp chuông biểu tượng của Churchill Downs – trụ sở của Kentucky Derby – vẫn sống mãi như huyền thoại Valhalla (Đại sảnh của các vị thần Bắc Âu, cũng là nguồn cảm hứng đặt tên cho sân golf). Nhưng khác với truyền thuyết, những gì Tiger làm được là có thật và không thể nào quên.
Nếu so sánh với đua ngựa, thành tích thắng U.S. Open cách biệt 15 gậy và The Open 8 gậy của Woods giống như kỳ tích của chú ngựa Secretariat năm 1973 khi thống trị giải Triple Crown với chiến thắng cách biệt 31 chiều dài thân ngựa tại Belmont Stakes.
Thế nhưng, ở giải PGA, Woods gặp phải đối thủ cứng cựa Bob May – giống như cuộc đối đầu giữa Affirmed và Alydar năm 1978. Alydar về nhì cả ba chặng trong Triple Crown, mỗi lần chỉ thua Affirmed cách biệt cực nhỏ. Tương tự, May đã khiến Tiger phải dốc toàn lực nhưng cuối cùng vẫn chịu ngậm ngùi.
Năm 2000 là năm Tiger Woods chơi hay nhất sự nghiệp với tổng 82 danh hiệu PGA Tour (ngang bằng Sam Snead) và 15 major (kém Jack Nicklaus 3 danh hiệu) tính đến ngày hôm nay. Nhưng có lẽ, màn trình diễn ấn tượng nhất của Tiger lại diễn ra tại major mà anh phải vật lộn để sinh tồn chứ không dễ dàng thống trị. Ở Valhalla, Tiger vừa là con người bình thường, vừa là siêu nhân.
Khi Tiger đặt chân tới Louisville trong tuần cuối tháng 8 nóng ẩm đó, anh đã có 6 chiến thắng trong năm và là ứng viên số một cho chức vô địch. Thế nhưng, như nhiều lần trước tại PGA, anh nhận một bất ngờ: Bob May – cái tên không nằm trong danh sách dự đoán của bất kỳ ai.
Nhưng Woods đã quen với điều này. Năm 1999 tại Medinah CC, anh vượt qua Sergio Garcia 19 tuổi để lần đầu vô địch PGA. Năm 2002, Tiger về nhì sau Rich Beem ở Hazeltine, và năm 2009 cũng tại đây, anh lại thua Y.E. Yang. Tất cả đều là những cú lật đổ chấn động.
Tại Valhalla, Woods 24 tuổi thống trị vòng đấu dễ dàng như đã làm ở Pebble Beach và St. Andrews – ngoại trừ May. Tay golf 31 tuổi từng là thần đồng junior ở Nam California (gần nơi Tiger lớn lên), dù chưa có danh hiệu PGA Tour nào nhưng kiên quyết không lùi bước.
Họ cùng tạo ra một trong những màn rượt đuổi kịch tính nhất lịch sử major, kết thúc 72 hố với điểm số -18 (270), cách biệt 5 gậy so với người về ba Thomas Bjorn. Với Woods, điều này đồng nghĩa anh nắm giữ kỷ lục điểm số ở cả bốn major và thắng ba major với điểm kỷ lục chỉ trong 9 tuần. Chỉ khác là lần này, anh có May đồng hành trong cuộc đua.
Ngày Chủ nhật đó, Woods và May đấu nhau suốt 21 hố với tổng cộng 15 birdie. Woods (67 gậy) birdie 7 trong 12 hố cuối và hố đầu tiên của loạt playoff. May (66 gậy ba vòng liên tiếp) cũng xuất sắc với 31 gậy ở 9 hố cuối.
Xuất phát ở nhóm cuối cùng, Woods dẫn May và Scott Dunlap (sớm tụt lại) một gậy. Tiger mắc hai bogey trong 6 hố đầu, trong khi May có hai birdie và một bogey để vươn lên dẫn hai gậy. Pháo hoa bắt đầu bắn từ đây.
Tiger birdie hố 7 và 8, cân bằng diểm số trước khi bước vào 9 hộ cuối – nơi hai tay golf trình diễn màn đấu gậy xứng tầm "Đại sảnh Thần linh". Trận đấu mang đậm phong cách PGA giai đoạn 1916-1957 khi thể thức còn là đấu loại trực tiếp.
Cả hai cùng birdie hố 10, sau đó May birdie hố 11 để vượt lên. Họ tiếp tục hòa nhau ở hố 12 (birdie), hố 13 (par) và hố 14 (birdie). Bước ngoặt đến ở hố 15.
Đang dẫn một gậy, May đánh approach trên par-4 tới cách hố 6 feet. Tiger không on green và chỉ có thể chip lên 15 feet từ vị trí khó. Nếu Woods hỏng và May thành công, trận đấu coi như kết thúc.
Nhưng Tiger gạt bóng ghi par thành công, khiến cú putt 6 feet của May bỗng trở nên nặng trịch. May nhăn mặt khi bóng chạm mép hố rồi ngoặt ra.
"Cú putt quan trọng nhất với tôi lúc đó là ở hố 15," Woods chia sẻ. "Nếu tôi hỏng và anh ấy thành công, anh ấy sẽ dẫn ba gậy chỉ còn ba hố – tình thế cực kỳ bất lợi. Việc gạt thành công cú 15 feet dưới áp lực đó thật sự rất đặc biệt."
Họ hòa hố 16 (par), và Tiger cân bằng điểm số ở hố 17 bằng birdie thứ tư liên tiếp trong 4 ngày. Cả hai đều lên green trong hai gậy ở hố 18 par-5 dài 542 yard dốc lên. May putt từ 70 feet nhưng đẩy bóng vọt qua 15 feet. Khi Tiger đặt bóng cách hố 6 feet, tưởng chừng cơ hội của May đã hết.
Nhưng May vẫn còn "ngón nghề" cuối cùng – anh gạt birdie thành công và buộc Tiger phải thực hiện cú putt 6 feet xuống dốc khó nhằn không phải để thắng, mà chỉ để vào playoff. Và như thường lệ, Tiger làm được.
"Đó là lý do anh ấy là Tiger Woods," May thừa nhận.
Họ quay lại hố 16 để bắt đầu loạt playoff 3 hố tính tổng gậy – thể thức mới của PGA Championship. Và không có khởi đầu nào ấn tượng hơn thế.
Khi May vất vả cứu par ở hộ playoff đầu tiên, Tiger có cơ hội birdie 20 feet. Cú đánh đầy tự tin khiến bóng lăn thẳng về hố, và Woods bắt đầu bước theo với dáng điệu đầy phong độ, chỉ tay ra hiệu: "Đừng có mà trật!"
Điều đó giúp Woods dẫn lần đầu tiên kể từ hố 2, và khi cả hai cùng par hai hố tiếp theo, Tiger giành chiếc cúp Wanamaker thứ hai trong sự nghiệp.
"Đây là trận chiến đáng nhớ," Woods nói. "Thật đặc biệt khi cả hai cùng thi đấu ở đỉnh cao – mức độ tập trung mà bạn hiếm khi thấy."
Với May, niềm an ủi là được trở thành một phần lịch sử – nửa còn lại của trận đấu kinh điển.
"Đây phải là một trong những trận đấu hay nhất tại major," May nhận định. "Có những trận kinh điển khác, nhưng trận này xứng đáng ở top. Cả hai đều hoàn thành 9 hố cuối với 31 gậy không bogey – không tệ chút nào."
Theo thời gian, mùa giải 2000 của Woods càng trở nên huyền thoại. Anh tham dự 20 giải, thắng 9, về nhì 4 lần, lọt top 10 tới 17 lần và không bao giờ ngoài top 25.
Bốn danh hiệu PGA của Tiger chỉ kém kỷ lục 5 lần của Nicklaus và Walter Hagen. Nhưng màn đối đầu giữa Woods và May tại Valhalla là vô tiền khoáng hậu. Hai mươi lăm năm sau, PGA Championship 2000 vẫn là một trong những trận đấu vĩ đại nhất lịch sử golf.
GolfEdit.com
Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận.