Thứ 5, 22 Tháng 5 2025

"Thành công của golf game phụ thuộc vào sức mạnh của trí óc và tính cách hơn là sức mạnh của cơ thể." - Arnold Palmer

Câu chuyện
GolfEdit GolfEdit
April 22, 2025, 6:26 am

Joel Dahmen: Từ 3 bogey liên tiếp đến bài học thua cuộc hơn bất kỳ chiến thắng nào có thể dạy

Joel Dahmen: Từ 3 bogey liên tiếp đến bài học thua cuộc hơn bất kỳ chiến thắng nào có thể dạy

Một khởi đầu ì ạch, một kết thúc tồi tệ hơn, và một cú gạt tưởng như không thể trượt nhưng lại trượt. Đó là kiểu sụp đổ khiến những kẻ hoài nghi tự hỏi liệu điều đang diễn ra là sự hỗn loạn ngẫu nhiên hay âm mưu của những thế lực vô hình chống lại một linh hồn tội nghiệp.

Sau khi dẫn đầu giải Corales Puntacana Championship suốt ba vòng đấu và gần hết ngày Chủ nhật, màn trình diễn áp đảo của Dahmen bắt đầu tan vỡ. Đầu tiên là cú bogey ở hố 16 tại sân Corales Course (Puntacana Resort) giết chết mọi đà tiến, tiếp đó là cú gạt một feet không thành công khiến anh mất quyền dẫn đầu chỉ còn một hố nữa là kết thúc. Nhát dao cuối cùng là ở hố 18, cú đánh tiếp cận bay lệch sang phải, để lại một pha cứu bóng từ chối hợp tác.

Ở Cộng hòa Dominica, Dahmen không chỉ đánh mất chiến thắng—anh còn mất luôn tư cách PGA Tour được đảm bảo trong hai năm. Một cú sốc với bất kỳ golfer chuyên nghiệp nào, nhưng đặc biệt nghiệt ngã với người đàn ông 37 tuổi từng giành giật tấm thẻ PGA Tour trong tuần cuối cùng của năm 2024. Giờ đây, mỗi giải đấu trở thành cuộc chiến sinh tồn đầy căng thẳng trong một nghề có thể biến mái tóc đen thành bạc chỉ sau một đêm. Bí mật bật mí của tour về thuốc nhuộm tóc bỗng có lý, đây không chỉ là công việc khiến bạn già đi; nó còn vắt kiệt tuổi trẻ của bạn trong khi buộc bạn phải mỉm cười chịu đựng.

Còn gì để nói khi bạn nhận ra mình chính là kiến trúc sư của thất bại? Chỉ trong 90 giây sau vòng đấu, Dahmen đã bộc lộ sự xấu hổ tột cùng và nỗi đau xé lòng đang dày vò anh, sự nhận thức kinh hoàng rằng sau 69 hố thi đấu xuất sắc, chính đôi tay mình đã phá hủy thứ tưởng như đã thuộc về mình. Đôi mắt trống rỗng vì không tin nổi phản chiếu sự tàn nhẫn của golf, cách hàng năm trời nỗ lực có thể sụp đổ chỉ vì một cú đánh lệch hướng. Trong khoảnh khắc không phòng bị này, đứng tê tái trước truyền thông, Dahmen hiện thân cho sự thật: đôi khi đối thủ đáng gờm nhất bạn phải đối mặt chính là hình ảnh phản chiếu trong gương mỗi sáng:

"Tôi nghĩ mình đang hơi sốc, thật đấy. Đây không phải cách bạn thắng một giải golf, tôi nói thật. Tôi không xứng đáng. Bogey ba hố cuối là điều không thể chấp nhận."

 "Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với cú gạt ngắn ở hố 17. Tất nhiên là tôi run, nhưng đáng tiếc, tôi thỉnh thoảng hay mắc lỗi kiểu này. Có thể gọi là mất tập trung. Không phải kiểu 'yips' (run tay), nhưng đúng là thời điểm tệ để mắc lỗi."

"Có lẽ phải mất một thời gian để vượt qua chuyện này. Thất bại dạy ta nhiều điều, đáng tiếc là thế. Tôi chưa biết mình sẽ làm gì."

Vấn đề không phải anh ấy diễn đạt hay, mà là anh ấy dám nói ra tất cả.

Sự dũng cảm đối mặt với "bản án" của Dahmen làm sáng tỏ một niềm tin: bất kỳ tên hề nào cũng có thể tỏa sáng dưới ánh đèn chiến thắng, ném ra những câu đùa đã chuẩn bị giữa những ngụm champagne. Nhưng đứng trần trụi trong thất bại đòi hỏi sự kết hợp giữa tính cách, khiêm nhường và nhân phẩm nghề nghiệp, thứ đang dần mai một trong làng golf nam những năm gần đây. Trong thời đại giới tinh hoa golf ngày càng chọn hình ảnh thay vì sự chân thật, 90 giây yếu lòng của Dahmen trở thành biểu tượng, nhắc nhở vì sao những điều này lại quan trọng.

Nghe có vẻ như sự tôn vinh quá mức của truyền thông, lại một bài ca than vãn về việc các golfer khó tiếp cận. Nhưng hãy phá bỏ huyền thoại đó: những nhà báo, phóng viên, podcaster giỏi có thể viết nên câu chuyện hấp dẫn mà không cần những câu nói sáo rỗng từ vận động viên. Điều đáng nói ở đây không phải là truyền thông được gì, mà là các golfer đánh mất gì khi họ trốn tránh. Trước ngày Chủ nhật định mệnh, Dahmen đã được biết đến như một chàng trai bình dị của golf, người uống bia, hay tự trào, đối lập với những cỗ máy golf đầy tính toán. Nhưng trong cuộc phỏng vấn sau thảm họa, giọng run, ánh mắt lộ nỗi dằn vặt, anh vượt qua cả sự dễ mến, chứng minh mình chính xác là con người mọi người nghĩ: chân thật, không màu mè.

Khi Dahmen thừa nhận thất bại dạy anh nhiều hơn chiến thắng, anh vô tình tiết lộ sự đối xứng của ngày đau đớn này rằng khi chứng kiến nỗi đau của anh, chúng ta không chỉ hiểu về Joel Dahmen tay golf, mà còn về Joel Dahmen con người, một sự thật giá trị hơn bất kỳ chiếc cúp nào anh bỏ lại phía sau.

GolfEdit.com

11