Thứ 6, 05 Tháng 12 2025

“Trong tất các chướng ngại vật, sợ hãi là tệ nhất.” – Sam Snead

Câu chuyện
GolfEdit GolfEdit
01/10/2025 14:47

Bethpage Black: Khi những kẻ 'mù tịt' về golf đi xem Ryder Cup

Bethpage Black: Khi những kẻ 'mù tịt' về golf đi xem Ryder Cup

Sự khác biệt giữa ‘chơi dở’ và ‘mù tịt’

Một người chơi dở vẫn có thể cảm nhận được độ khó của cú swing 80 yard vào green, sự rùng mình khi trái bóng lao vút qua mép hố, hay nỗi thất vọng khi cú putt định mệnh chỉ chệch một inch. Họ hiểu rằng golf là một cuộc đối đầu với chính mình, và vì thế, họ dành sự ngưỡng mộ sâu sắc cho những ai khiến môn thể thao này trở nên dễ dàng. Sự tôn trọng là ngôn ngữ chung.

Ngược lại, một kẻ ‘mù tịt’ về golf không nhìn thấy được những lớp lang tinh tế đó. Họ chỉ thấy một trò chơi với bóng và lỗ. Và khi họ hò hét, xúc phạm Rory McIlroy đến mức cần đến lực lượng an ninh can thiệp, họ không chỉ vượt qua ranh giới của sự fair-play, mà họ đang phô bày một sự thiếu hiểu biết trầm trọng về bản chất của golf. Họ không hiểu sự chính xác thần kinh mà một golfer chuyên nghiệp cần có để thi đấu trong môi trường đầy áp lực ấy. Nói thẳng ra, họ chẳng hiểu gì về golf, hoặc tệ hơn, chẳng thèm quan tâm.

Chúng ta không có con số thống kê để khẳng định những kẻ gây rối ồn ào nhất kia chưa từng cầm gậy. Nhưng như chính McIlroy đã chỉ ra sau ngày Chủ nhật, có một sự bất đối xứng đáng chú ý: những lời lăng mạ, xúc phạm gia đình, ngoại hình, hay khơi gợi những vết thương lòng trong sự nghiệp… hầu hết đều nhắm vào đội châu Âu.

Điều này làm chúng ta nhớ đến kiểu người trên sân: những kẻ luôn mong đối thủ đánh hụt xuống hố nước, hay càu nhàu vì không được cho nhấc bóng để tránh phải đối mặt với cú putt 3 feet. Họ khao khát chiến thắng, nhưng lại không hề muốn ‘chơi’ golf. Họ muốn có được kết quả mà không cần trải qua cuộc hành trình đầy thử thách và sự trung thực mà golf đòi hỏi.

Golf dạy ta bài học về sự khiêm nhường, thứ mà khán giả Bethpage đã đánh mất

Đây không đơn thuần là vấn đề của một quy tắc ứng xử lỗi thời. Đây là vấn đề cốt lõi của golf: sự khiêm nhường. Bất kỳ ai chơi golf đủ lâu đều hiểu rằng, môn thể thao này có một cách riêng để vạch trần mọi điểm yếu của bạn. Nó hành hạ bạn, làm bạn bẽ mặt, và cuối cùng dạy bạn bài học về sự đồng cảm. Bởi vì bạn đã trải qua cảm giác thất bại, bạn không bao giờ muốn ai khác phải chịu đựng điều tương tự. Đó là lý do tại sao các golfer hiếm khi huênh hoang tuyên bố mình giỏi hơn người khác – họ biết rằng thảm họa luôn rình rập ở hố golf tiếp theo.

Ryder Cup: Ranh giới mong manh giữa nhiệt huyết và độc hại

Đôi khi golf quá khắt khe, và các golfer thì quá nhạy cảm. Ở các môn thể thao khác, chúng ta reo hò khi đối thủ sút phạt trượt, chúng ta chế nhạo thủ môn đội bạn. Golf, với tính chất cá nhân và sự cô đơn trên sân, luôn có một sự dè dặt khác. Ryder Cup là thời điểm để thử thách những giới hạn đó. Bầu không khí sôi động, cổ vũ cuồng nhiệt là một phần tạo nên sức hút đặc biệt của sự kiện.

Khi Keegan Bradley xuất hiện từ tờ mờ sáng thứ Sáu để kích động đám đông, anh ấy muốn tận dụng ‘lợi thế sân nhà’ theo đúng nghĩa đen. Đó là một chiến thuật. Không khí náo nhiệt là thứ được mong đợi, và lẽ ra nó sẽ rất tuyệt vời. Nhưng vấn đề nảy sinh khi đội nhà thi đấu thất vọng. Sự nhiệt tình ban đầu, thay vì biến thành sự cổ vũ kiên cường, lại chuyển hóa thành sự phẫn nộ độc hại. Khi cả cuối tuần trôi qua mà không có sự cạnh tranh thực sự, một bộ phận khán giả dường như đã chọn cách ‘ghi điểm’ bằng mồm, thay vì bằng sự cổ vũ.

Bạn có thể chỉ trích màn trình diễn của đội tuyển Mỹ, nhưng so với thứ âm thanh phát ra từ khán đài, nó chẳng là gì về mức độ đáng xấu hổ. Một số người cho rằng hành vi này phản ánh một nền văn hóa rộng lớn hơn – nơi chúng ta đang trở nên thô lỗ, thiếu kiên nhẫn và kém văn minh. Các chuyên gia tâm lý đã nhiều lần cảnh báo về sự sụt giảm sự đồng cảm trong xã hội, có lẽ một phần vì chúng ta dành quá nhiều thời gian trong thế giới ảo, nơi chúng ta tách biệt khỏi hậu quả thực sự của những lời nói và hành động.

Và đó chính là lúc quay trở lại với giả thuyết của tôi: Bạn không thể chơi golf một cách nghiêm túc mà không dần dần hình thành sự thấu hiểu và đồng cảm với những khó khăn, đau đớn mà môn thể thao này mang lại. Golf, trên sân cỏ thực, buộc bạn phải đối mặt với những thất bại của chính mình. Nó dạy bạn sự kiên nhẫn, sự tôn trọng và lòng trắc ẩn. Những kẻ ‘mù tịt’ ở Bethpage có lẽ đã bỏ lỡ bài học quan trọng ấy, không phải trên sân golf, mà trong chính cuộc sống của họ.

Vậy nên, vấn đề không nằm ở chỗ bạn cổ vũ cho ai, hay bạn cổ vũ nhiệt tình đến mức nào. Vấn đề nằm ở chỗ nhận ra rằng golf, ngay cả trong sự im lặng tuyệt đối, đã là một môn thể thao khắc nghiệt đến nhường nào. Áp lực đã đủ lớn. Việc bổ sung thêm sự thù địch và lăng mạ không biến bạn thành một cổ động viên cuồng nhiệt, mà chỉ biến bạn thành một kẻ phá hoại, một kẻ ‘mù tịt’ về những giá trị cốt lõi mà golf mang lại.

Bạn có thể gọi sự thấu hiểu đó là lòng đồng cảm. Và rõ ràng, ở Bethpage Black năm 2025, có những người đã không hiểu.

9