Thứ 7, 30 Tháng 11 2024

“Golfer hay đổ thừa cho những trận đấu đấu tệ nhưng lại nhận trách nhiệm khi có được cú Hole in one” - Martha Beckman

Câu chuyện
GolfEdit GolfEdit
July 04, 2011, 16:53 pm

Ngày này năm xưa, nhớ về người cũ - Babe Didrikson Zaharias

Ngày này năm xưa, nhớ về người cũ - Babe Didrikson Zaharias

Bà cũng cùng với những “người hùng” của LPGA như Betty Hicks, Patty Berg và Betty Jameson gia nhập hàng ngũ của 8 nữ golfer tiên phong trong làng golf Thế giới. Tháng Bảy này, không chỉ riêng LPGA tour, cả Thế giới golf đều đang trong những ngày kỷ niệm 100 năm ngày sinh của người phụ nữ có công sáng lập nên hệ thống golf chuyên nghiệp dành cho các “quý cô”, ngôi sao chuyên nghiệp và kiêu ngạo, một cá tính lớn mà LPGA tour sẽ không bao giờ quên được.

Trong một lời nhận xét đầy tính chuyên môn của mình, ông Fred Corcoran, người đại diện nổi tiếng cho rất nhiều vận động viên danh tiếng đã nói về “thương vụ” đầu tiên mà ông làm với Babe Didrikson Zaharias, “cục cưng” của mình bằng những lời lẽ trìu mến sau. chuyển nhà trọn gói

“Ở nước Anh, họ được gọi là các quý cô, nghe có vẻ cổđiển và sang trọng hơn so với từ phụ nữ mà người Mỹ vẫn thường dùng. Vì thế, chúng tôi cũng muốn làm thế nào đó để các quý cô của chúng tôi nhận được sự tôn trọng tương tự khi họ bước vào Thế giới golf, và chúng tôi quyết định chọn cái tên ‘Ladies Professional Golf Association.’ – Hiệp hội golf chuyên nghiệp của các quý bà, quý cô”.

Và ban đầu, thậm chí hệ thống golf này chỉ có tên là “Lady’s PGA”, nghĩa là hệ thống của một quý bà, người đã đi tiên phong và trụ lại khá lâu cho đến khi có thêm một vài bóng hồng hiếm hoi khác xuất hiện trên đồi cỏ. Người phụ nữ cụ thể mà hệ thống này đã lấy cảm hứng để đặt tên chính là Babe Didrikson Zaharias.

Và tại sao lại không nhỉ? Với bảng thành tích quá ấn tượng về thể thao bao gồm hàng chục MVP trong làng bóng rổ Mỹ và những tấm huy chương vàng Olympic trong môn điền kinh, rõ ràng Babe hoàn toàn có thừa khả năng để thuyết phục người ta tin tưởng về một tương lai tươi sáng của môn golf khi nó nằm trong tay những phụ nữ tài năng như bà.

Vào tháng Một năm 1949, Corcoran đã gặp Babe tại khách sạn Venetian ở Miami, cuộc gặp gỡ còn có sự tham gia của George Zaharias, chồng Babe và người đồng nghiệp Patty Berg. Ban đầu, người ta chọn cái tên Women’s Professional Golf Association, nghĩa là một Hiệp hội của những người phụ nữ đánh golf, rõ ràng đây chưa phải là một sự lựa chọn đúng đắn khi mà cái hệ thống ấy đã phải rất vất vả mới tồn tại được trong những năm đầu tiên. Và khi xuất hiện một thứ gọi là LPGA, công việc tất nhiên đã thuận lợi hơn rất nhiều. Nhiều nhà tài trợ đã tự nguyện đến, đóng góp công của để đầu tiên là giúp đỡ tổ chức các giải đấu và tiếp đó là lựa chọn các nữ golfer làm gương mặt đại diện cho hãng mình.

I.B. Icely, chủ tịch của Wilson Sporting Goods (nhà tài trợ của Babe), đã đồng ý chi ra 15 nghìn USD để làm ngân quỹ giải thưởng cho một số giải đấu vào năm 1949. Không ngạc nhiên gì khi Babe giành được tấm séc lớn nhất cho nhà vô địch trị giá 4.300 USD.  Sau đó cũng có thêm một vài nhà tài trợ khác xuất hiện, tuy nhiên, những cam kết của họ không được bền vững cho lắm.

“Chúng tôi cũng đã nỗ lực hết sức để kêu gọi thêm nhà tài trợ. Bản thân các bạn bè của tôi cũng khá hứng thú với ý định này nhưng nói thật, ở vào thời điểm đó, đầu tư vào golf nữ có lẽ vẫn là quá mạo hiểm. Sau nhiều cuộc điện thoại, hầu như ai cũng trả lời một cách rất lịch sự và thậm chí còn tán tỉnh cả Babe vì cô ấy rất dễ thương nhưng hầu như chẳng ai muốn thật sự ký tên vào tấm séc cả”.  – I.B. Icely

Và cứ thế, tương lai của LPGA vẫn khá bấp bênh cho đến khi xuất hiện Alvin Handmacher, chủ tịch của Công ty thời trang thể thao Weathervane, người cũng chi ra 15 nghìn USD vào năm 1950 nhưng lần này với một chiến lược hoàn toàn khác. Ông này muốn chỉ bỏ tiền cho 4 giải đấu nhưng phải là các giải tổ chức trên toàn quốc với mức tiền thưởng cho nhà vô địch là 5 nghìn USD.

“Xin đừng hiểu lầm nhưng LPGA sẽ không thể trở thành một sân chơi lớn mạnh nếu không có Alvin. Nhưng người thực sự giữ cho nó là một ngành công nghiệp phát triển dành cho nữ giới thì chính là Babe. Cô ấy là màu sắc và cánh cửa hấp dẫn mọi người đến với các giải đấu. Đó chắc chắn là người phụ nữ tuyệt vời nhất mà thể thao nước Mỹ từng có được, sự xinh đẹp, khả năng ngoại giao và tài năng chuyên môn của cô ấy trong nhiều môn thể thao khác nhau có thể khiến cho bạn kinh ngạc đến nỗi muốn đúc tượng của Babe ở giữa New York”. – Corcoran.

Với truyền thông Mỹ, Babe đã cho họ một nguồn thông tin và giải trí giá trị nhất bên cạnh những câu chuyện kỳ diệu như của nữ phi công Amelia Earheart. Nếu như đầu những năm 1930, bà khiến cho người ta đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác trên sân khấu kịch Palace Theater tại Chicago, sau khi giành HCV Olympic thì những năm 1950 là thời đại của golf và những tài năng mới mà Babe khám phá ra ở chính mình.

Và đến năm 1950, khi U.S. Women’s Open được tổ chức tại Rolling Hills Country Club tại Wichita, Kansas, 13 người phụ nữ đầu tiên đã ký tên mình trong bảng vàng sáng lập nên hệ thống golf nữ thành công nhất Thế giới. Patty Berg được bầu làm chủ tịch đầu tiên nhưng Babe Zaharias vẫn là ngôi sao đầu tiên, người chiến thắng nhiều nhất và cũng chiếm luôn ngôi đầu bảng tiền thưởng.

 “Babe là một ngôi sao giải trí, bà ấy còn hơn cả một vận động viên, một nhà vô địch đơn thuần. Vào thời điểm đó, tôi không nghĩ là có ai đó trong chúng tôi nhận ra rằng mình thực sự đang mang đến cho công chúng một thú vui mới, một nguồn giải trí tiềm năng. Nhưng Babe đã rất nhạy bén, bà ấy xuất hiện trước ống kính máy ảnh, máy quay và tự nhiên như những cô gái trẻ trên bìa tạp chí bây giờ vậy. Nhờ đó mà chúng tôi thu hút được nhiều khán giả hơn”.- Marilynn Smith, tay golf chuyên nghiệp người Kansas, một trong những thành viên sáng lập của LPGA.

Nhưng không phải ai cũng thấy ấn tượng với sự tỏa sáng có phần hơi quá của Babe trong thời điểm đó. Bất chấp các nhà tài trợ và giới truyền thông, hệ thống vẫn không thực sự tạo nên được sự đột phá. Nhiều giải đấu tổ chức quá xộc xệch, nghiệp dư, các sân golf trong điều kiện tồi tệ và các “quý cô” phải nghỉ ngơi trong các nhà trọ tồi tàn trong các chuyến du đấu. Và dường như chẳng có ai kiếm được tiền, ngoại trừ Babe.

“Cô ta cư xử như là một siêu sao vậy. Tất cả chúng tôi, số còn lại, đều giống như những kẻ tôi tớ đi làm nền cho nữ diễn viên màn bạc vậy. Khi cô ta đã xuất hiện, chúng tôi chỉ còn cố gắng tranh nhau vị trí số 2 mà thôi”- Tay golf Louise Suggs

Và rồi các thành viên “hội đồng sáng lập” của LPGA đã họp lại để hỏi thẳng Babe về lời đồn rằng bà được trả 1000 USD mỗi giải đấu chỉ để xuất hiện.

“Nếu không có chúng tôi thì làm sao cô có giải đấu để mà làm ngôi sao nhỉ, Babe?” – Tay golf Shirley Spork

Babe chỉ cười:” Vâng, các cô đúng đấy nhưng hãy nhớ một nguyên tắc đầu tiên của giới truyền thông, họ cần những cái tít thật kêu để giật. Họ chỉ đến giải đấu để xem những siêu sao, người có tên tuổi ở mọi nơi, người mà ai cũng biết đến. Đúng không? Và tất nhiên, nếu như mọi người đã đến giải vì ngôi sao thì nghĩa là cô ta xứng đáng được trả tiền cho việc đó. Hãy chấp nhận thực tế rằng tôi mới là ca sỹ hát chính, còn các cô chỉ đứng trong dàn hợp xướng mà thôi. Vì thế tôi được nhận tiền và các cô có các giải đấu để tham gia, nếu không thì một nửa số giải đó sẽ bị cắt đi, khi đó thì ai sẽ phải ngồi đó mà than vãn đây!”.

Có phần hơi ngạo mạn đúng không? Nhưng hãy tin rằng, thái độ thiếu khiêm tốn và cả những cái tật ấy đôi lúc khiến cho người ta phải nhớ đến một ngôi sao, làm nên cá tính riêng biệt của mỗi nhân tài. Vào thời điểm đó, không một đồng nghiệp nào yêu quý Babe nhưng họ cũng không thể nói gì được nữa bởi ai cũng hiểu, Babe đã đúng, hoàn toàn đúng, ngay cả cho đến bây giờ.

Nhưng những kịch tính trong cuộc đời và sự nghiệp của Babe Zaharias chưa chấm dứt ở đây. Mùa xuân năm 1953, bà phát hiện bệnh ung thư trực tràng. Bác sỹ nói Babe sẽ chẳng sống được bao lâu nữa và bà sẽ không bao giờ có thể chơi golf nữa. Người phụ nữ 40 tuổi quá tuyệt vọng và bắt đầu đem cho đi những cây gậy golf của mình. Nhưng chỉ vài ngày sau, bà lại bắt đầu cầu nguyện, xin Chúa ban cho một chút ít sức khỏe, bà không cần những chiến thắng nữa, vinh quang sẽ chẳng là gì nếu không còn được sống và được chơi golf.

Và khó ai ngờ rằng, Babe đã có một cuộc phẫu thuật nguy hiểm nhất. 15 tháng sau, với một phần ruột bị cắt đi, một hậu môn giả, người đàn bà không biết lùi bước đó đã giành chiến thắng U.S. Women’s Open với cách biệt 12 gậy trên sân golf Salem Country Club tại Massachusetts. Đó được xem là một trong những chiến thắng- của -sự -quay lại- vĩ đại nhất trong lịch sử thể thao Mỹ nói chung.

Và Babe đã lần đầu tiên trong đời thấy muốn mở rộng trái tim cho mọi người. Bà lên báo chí cảm ơn các bác sỹ và hàng nghìn người hâm mộ đã viết thư động viên mình tiếp tục tin tưởng vào cuộc sống.

Nhà báo Jim Murray của Los Angeles Times đã gọi chiến thắng của Babe vào năm 1954 là “hành động thể thao vĩ đại nhất của mọi thời đại”.

Và Babe lại tiếp tục tham gia một công cuộc khác cũng vĩ đại không kém, đó là giúp cộng đồng chống lại căn bệnh ung thư. Bà bắt đầu gắn liền các thông điệp phòng chống ung thư trong tất cả các giải đấu của mình.

Và ngày 27 tháng 11 năm 1956 là cái ngày mà Babe từ giã cõi đời, ngày đau đớn nhất trong lịch sử thể thao Mỹ thế kỷ 20 khi mà “nguồn cảm hứng cho mọi người Mỹ” đã ra đi theo như lời của cựu Tổng thống Eisenhower.

Tờ New York Times đã mô tả di sản của Babe là” bà đã khiến cho người ta tin tưởng vào những điều không thể, nghĩ đến những việc không tưởng và hiểu rằng, chiến đấu đến hơi thở cuối cùng có thể mang đến cho bạn một niềm vui sống bất ngờ nhất”.

Và trong những tháng kỷ niệm 100 năm ngày sinh của người phụ nữ huyền thoại này, sẽ thật ý nghĩa nếu mỗi người trong chúng ta có thể làm một việc gì đó thực sự “là tranh đấu” cho điều mà mình tin tưởng.

(VGA)

7