Thứ 6, 05 Tháng 12 2025

“Trong tất các chướng ngại vật, sợ hãi là tệ nhất.” – Sam Snead

Câu chuyện
GolfEdit GolfEdit
27/09/2025 10:20

Scottie Scheffler: Hành tinh cô đơn ở Ryder Cup

Scottie Scheffler: Hành tinh cô đơn ở Ryder Cup

Kỳ Ryder Cup 2023 tại Rome của Scottie Scheffler là một chuỗi ngày đau đớn – một trận thua, một trận hòa, và rồi một thất bại chấn động 9&7 vào sáng thứ Bảy khiến người đàn ông kiên cường ấy phải bật khóc, buộc đội trưởng Zach Johnson phải để anh ngồi ngoài trong phiên chiều. Thế nhưng, trong một nghịch lý đầy khắc nghiệt, ngày khai mạc Ryder Cup 2025 tại Bethpage Black của anh còn thảm hại hơn. Hai trận thua liên tiếp của Scheffler hôm thứ Sáu không chỉ là những điểm số âm trên bảng tổng sắp; chúng là trái tim bị đánh cắp của đội chủ nhà, là lý do cốt lõi khiến tuyển Mỹ bị dẫn 5½–2½ và đứng trên bờ vực của một thảm bại lịch sử ngay trên sân nhà.

Câu hỏi lớn treo lơ lửng trên không gian u ám của Bethpage: Điều gì đang xảy ra với Scottie Scheffler?

Làm thế nào mà golfer số 1 thế giới, người đã thống trị PGA Tour với một mức độ ổn định khiến người ta liên tưởng đến Tiger Woods thời kỳ đỉnh cao, người gần như luôn thắng hoặc cạnh tranh danh hiệu ở mọi giải đấu anh tham dự, lại có thể khởi đầu 0-2 và sở hữu thành tích Ryder Cup ảm đạm đến vậy (2-4-3), na ná như chính Tiger (13-21-3) – golfer duy nhất trong thế kỷ này đạt đến đẳng cấp tương tự?

Trên sóng USA Network, cựu danh thủ Paul McGinley đưa ra một cách lý giải nghe có vẻ hợp lý: “Đấu đối kháng là những cuộc chạy nước rút 18 hố. Scheffler là vận động viên chạy marathon 72 hố, xuất sắc. Nhưng match play là một động lực khác.”

Tuy nhiên, lập luận này sụp đổ ngay khi đối chiếu với thực tế. Một vòng 72 hố của giải đấu thường cũng chỉ là bốn chặng 18 hố cộng lại, và Scheffler là bậc thầy trong việc chinh phục từng chặng. Quan trọng hơn, chính thành tích của anh tại các kỳ WGC-Dell Technologies Match Play – nơi anh lần lượt về nhì (2021), vô địch (2022) và hạng tư (2023) với thành tích tổng cộng 16-3-2 – đã bác bỏ hoàn toàn ý kiến cho rằng anh không giỏi "chạy nước rút". Ở thể thức đơn (singles) trong Ryder Cup, anh cũng từng đánh bại Jon Rahm và có một trận hòa. Điều này càng làm nổi bật một sự tương đồng kỳ lạ với Tiger Woods: thành tích tồi tệ trong các trận đấu đồng đội, nhưng lại là một cỗ máy chiến thắng khi chỉ còn một mình.

Vậy, nếu không phải do bản chất của thể thức match play, thì vấn đề nằm ở đâu? Câu trả lời không thể chối cãi: nó nằm ở những trận đấu đồng đội (foursomes và fourball).

Hành tinh cô đơn: Scottie Scheffler

Có nhiều giả thuyết được đặt ra: liệu Scheffler có thoải mái khi chơi chung? Áp lực khi đứng cạnh người chơi số 1 thế giới có khiến đồng đội của anh run tay? Hay đơn giản là anh gặp quá nhiều vận rủi khi liên tục bắt cặp với những đồng đội đang trong phong độ tệ hại và phải đối mặt với những đối thủ luôn ở trong trạng thái "xuất thần"?

Dữ liệu từ Bethpage 2025 phần nào ủng hộ những giả thuyết này:

Foursomes sáng thứ Sáu (với Russell Henley): Scheffler đạt -0.32 strokes gained, một con số dưới mức trung bình của anh nhưng không phải thảm họa. Vấn đề nằm ở chỗ, Russell Henley còn tệ hơn đáng kể với -1.33 strokes gained, xếp gần chót bảng. Họ giống như một chiếc thuyền mà cả hai tay chèo đều yếu.

Fourball chiều thứ Sáu (với J.J. Spaun): Scheffler gần như vô hình trên green, không putt thành công cú nào xa hơn 56 cm cho đến tận hố 15. Anh chỉ bùng nổ muộn màng với hai birdie dài ở hố 17 và 18, cải thiện thông số cá nhân, nhưng điều đó đã quá trễ để cứu vãn trận đấu. Đồng đội J.J. Spaun cũng không thể bù đắp được với -0.84 strokes gained.

Nhìn lại Rome 2023, một kịch bản tương tự đã xảy ra. Scheffler chơi dưới chuẩn ở foursomes, có dấu hiệu phục hồi ở fourball (chia điểm) và sau đó tỏa sáng ở singles. Nhưng điểm chung trong ít nhất ba trận thua của anh tại đó là sự kết hợp của cả ba yếu tố: bản thân anh không đạt đỉnh, đồng đội thi đấu sa sút, và đối thủ lại là những "cỗ máy strokes-gained" như Jon Rahm, hoặc cặp đôi Aberg-Hovland trong trận thua 9&7 lịch sử.

Lời nguyền của sự xuất chúng hay sự thiếu vắng kết nối

Tuy nhiên, những con số vẫn chưa thể lý giải trọn vẹn một nghịch lý sâu xa hơn: Tại sao golfer hay nhất thế giới lại liên tục thất bại một cách nặng nề trong sự kiện đồng đội lớn nhất hành tinh?

Sự liên tưởng đến Tiger Woods là không thể tránh khỏi. Suốt sự nghiệp của Tiger, đội tuyển Mỹ chưa bao giờ thực sự tìm được cho anh một người bạn đồng hành lý tưởng. Có một sự ngăn cách vô hình giữa một thiên tài và những đồng đội còn lại. Scottie Scheffler, trong sự nghiệp non trẻ của mình, dường như đang bước vào vết xe đổ ấy.

Phải chăng Scheffler quá xuất chúng, quá "khác biệt" đến mức sự kết nối cần thiết cho một cặp đôi ăn ý trở nên khó hình thành? Hãy quan sát sự tương phản với phía châu Âu. Rory McIlroy và Tommy Fleetwood có những cái ôm vai, những tiếng hét cổ vũ, những nụ cười sảng khoái chia sẻ cùng nhau. Scheffler thì sao? Anh không ôm vai, ít khi biểu lộ cảm xúc mãnh liệt với đồng đội, và cũng hiếm khi có những màn ăn mừng bùng nổ. Anh chiến đấu một cách trầm lặng, gần như cô độc ngay cả khi đang ở trong một đội.

Điều này không có nghĩa là anh ích kỷ hay xa cách. Nó chỉ ra một phong cách cá nhân đặc thù: Scheffler là một "hành tinh" tự quay với quỹ đạo và trọng lực riêng của mình. Sức mạnh của anh nằm ở sự tập trung cao độ vào nội tại, vào quy trình của bản thân. Nhưng ở Ryder Cup, thứ ánh sáng cần lan tỏa ra xung quanh, thứ trọng lực cần hút lấy đồng đội và cùng nhau tạo nên một khối thống nhất. Scheffler, cho đến nay, vẫn chưa làm được điều đó. Anh có vẻ tách biệt hơn so với sự gắn kết như một khối máu thịt của các đồng nghiệp châu Âu.

Sau trận thua chiều thứ Sáu, cách anh phản hồi cũng phản ánh điều đó: “Chỉ đơn giản là tôi không putt đủ tốt. Chúng tôi đã chiến đấu đến cùng… nhưng bỏ lỡ quá nhiều cơ hội đầu trận.” Đó là một câu trả lời trách nhiệm, nhưng cũng rất cá nhân. Sức mạnh của Scheffler là luôn nghĩ ngắn hạn, không bao giờ để mình chìm trong "câu chuyện lớn" về thất bại. Nhưng đối với đội tuyển Mỹ, đây chính xác là một "câu chuyện lớn": họ đang bị tước đoạt mất lợi thế lớn nhất của mình – người chơi xuất sắc nhất thế giới.

Nếu Keegan Bradley muốn xoay chuyển tình thế, ông không chỉ cần một Scheffler putt tốt hơn. Ông cần phải tìm ra cách đưa "hành tinh" Scheffler hòa vào "hệ mặt trời" của đội tuyển Mỹ. Ông cần tìm cho anh một người bạn đồng hành có thể kết nối được với sự trầm lặng của anh, một người có đủ khí chất để không bị áp lực và có thể thắp lên ngọn lửa đồng đội. Bằng không, Scottie Scheffler sẽ mãi là một thiên tài cô độc, và Ryder Cup sẽ tiếp tục là câu chuyện buồn của một ngôi sao sáng không đủ sức sưởi ấm cả đội bóng.

GolfEdit.com

9