Rory McIlroy: 'Con mồi mục tiêu' số 1 tại Ryder Cup
Trên sân Bethpage đen kịt một màu áo, Rory McIlroy bước lên green hố 1 giữa tiếng gào thét "USA!" chói tai. Một cú đánh hụt từ vùng cỏ rough trong ngày tập đã biến siêu sao người Bắc Ireland thành mục tiêu ngay từ phút giây đầu tiên. Trong đấu trường mang tên Ryder Cup, không có chỗ cho sự thương hại - và McIlroy hiểu rõ hơn ai hết. McIlroy không cười, chỉ lẳng lặng lau gậy wedge khi bước lên green, hiểu rằng sự “thô lỗ” này có lẽ chính là sự hiếu khách duy nhất anh sẽ nhận được trong cả tuần. Một cảnh tượng cho thấy sự khác biệt lớn nhất của Ryder Cup trên đất Mỹ: Rory McIlroy, golfer được yêu mến nhất, trở thành “con mồi số 1”.
Nhưng nghịch lý thay, chính Rory McIlroy lại là golfer khiến khán giả Mỹ phải rời khỏi chỗ ngồi nhiều nhất. Họ có Scottie Scheffler - "ông vua" với những con số thống kê khô khan, nhưng McIlroy mới là người khuấy động mọi cung bậc cảm xúc. Anh không phải là tượng đài hoàn hảo, mà là một con người bằng xương bằng thịt - với những cú drive hủy diệt có thể khiến sân golf rung chuyển, nhưng cũng với những khoảnh khắc gục ngã đầy mong manh. Sự chân thật đến trần trụi ấy đã tạo nên một "giao kèo cảm xúc" đặc biệt giữa anh và khán giả: họ tin rằng họ hiểu Rory, và hành trình 10 năm tìm lại vinh quang của anh cũng chính là khát vọng của họ. Điều giữ họ gắn bó lại chính là việc McIlroy luôn sẵn lòng bộc lộ bản thân cả khi chiến thắng lẫn thất bại.
Thế nhưng, ở Ryder Cup, sự kết nối ấy bị bẻ gãy bởi ý thức hệ dân tộc cực đoan kiểu Mỹ. Ở đây, McIlroy không còn là người hùng để ngưỡng mộ, mà là kẻ thù cần tiêu diệt. Và kỳ lạ thay, anh dường như được sinh ra cho vai diễn phản diện này. Hãy nhớ lại Hazeltine 2016, khi đám đông dùng chuyện tình tan vỡ với Caroline Wozniacki làm vũ khí, McIlroy đã đáp trả bằng màn trình diễn mãn nhãn - tay đưa lên tai như thách thức, gân cổ nổi cuồng nộ, biến mọi tiếng huýt sáo thành nhiên liệu cho sự bùng nổ. Anh không chạy trốn sự thù ghét - anh tắm trong đó, để nó mài sắc những cú putt quyết định.
Nhưng bức tường thành ấy giờ đã có vết nứt. Sau Masters tháng Tư, người ta thấy một McIlroy khác - dễ vỡ, bốc đồng, gần như tự xé bỏ hình ảnh "người tử tế" mà anh dày công xây dựng. Từ vụ giật điện thoại người hâm mộ tại The Players đến những phút bùng nổ ở Rome, anh để lộ ra một tâm thế bất ổn. Vết sẹo từ cuộc truy đuổi Grand Slam vẫn còn rỉ máu, và đám đông ở Bethpage sẽ không ngần ngại chọc vào chỗ đau ấy. Họ sẽ nhắc anh về khoảnh khắc đã gục ngã ở Augusta, về cú đánh định mệnh của DeChambeau tại Pinehurst, thậm chí cả những scandal đời tư năm ngoái.

Đồng đội Justin Rose từng nói: "Rory có một lớp da dày." Nhưng liệu lớp da ấy có đủ dày để chống đỡ những mũi tên độc từ cổ động viên New York - nơi nổi tiếng với sự tàn bạo không khoan nhượng? Ryder Cup 2025 có thể sẽ là cuộc chiến cô độc nhất trong sự nghiệp McIlroy. Không còn là cuộc đối đầu giữa anh và một đối thủ cụ thể, mà là trận chiến giữa anh với chính những con quỷ trong lòng mình, trước sự cổ vũ điên cuồng của 50.000 khán giả.
Nhưng có lẽ, đây chính xác là thứ Rory McIlroy cần. Anh không cần sự vỗ về an ủi, mà cần ngọn lửa thù địch để tôi luyện bản lĩnh. Nếu có thể vượt qua được Bethpage, nếu có thể biến sự thù ghét thành sức mạnh một lần nữa, McIlroy sẽ không còn là "con mồi" nữa. Anh sẽ trở thành huyền thoại. Và có lẽ, để làm được điều đó, anh phải chấp nhận đánh mất hình ảnh người hùng dễ mến để trở thành một phiên bản tàn bạo hơn, quyết liệt hơn. Bởi đôi khi, để chiến thắng trong những cuộc chiến khốc liệt nhất, bạn phải sẵn sàng trở thành kẻ săn mồi.
GolfEdit.com





Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận.